-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Quên Phải Yêu Anh Chương 56: Gặp Lại Trong Thoáng Chốc

 Quên Phải Yêu AnhChương 56: Gặp Lại Trong Thoáng ChốcThẩm Kiều không lái xe, Dương Kiền lập tức chạy xe đến bến xe của huyện, đồng thời bố trí người đến ga xe lửa tìm cô. Nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì. Dương Kiền kiểm tra thời gian khởi hành của xe khách và tàu hỏa, trừ khi Thẩm Kiều không thèm suy nghĩ,tùy tiện lên một chiếc xe rồi rời đi, nếu không chắc chắn không có khả năng rời đi nhanh như vậy. Nhưng mà anh lại không biết chắc, rốt cuộc cô có lên xe hay không, cô đã tắt điện thoại, cố tình khiến anh không tìm được.Trên...

Quên Phải Yêu Anh Chương 46: Hẹn Hò Và Chia Tay

 Quên Phải Yêu AnhChương 46: Hẹn Hò Và Chia TayDương Kiền đẩy cô ra, cúi người xuống nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của côđang tràn đầy nước mắt, bật cười,"Anh còn không khóc, em khóc cái gì?""Em không có khóc," Thẩm Kiều lau nước mắt, cãi bướng.Lòng bàn tay Dương Kiền xoa xoa gò má của cô, nhẹ nhàng lau nước mắt của cô, nói với vẻ nghiêm túc, "Ừ, là nước miếng không cẩn thận chạy lên mặt.""Ghét."Thẩm Kiều giả vờ giận sữ hung hăng đấm vào bờ vai của anh, Dương Kiền bịđau, thuận thếôm cô vào trong ngực, ôm cô ra khỏi bãi đậu xe, "Chúng ta ăn cái gì?""Cái...

Quên Phải Yêu Anh Chương 38: Tuyệt Vọng Và Đau Lòng

 Quên Phải Yêu AnhChương 38: Tuyệt Vọng Và Đau LòngEditor: ღMạnNhiღDĐLQĐ"Đúng vậy" Thẩm Du chợt mở miệng, thanh âm khàn khàn, đè nén cảm xúc,"Bởi vì, Thịnh Hạ mất đi cuộc sống vốn thuộc về cô ấy, đúng vậy.""Không thể nào!" Thẩm Kiều phủ nhận theo phản xạ có điều kiện. Cô lau hết nước mắt tuôn ra từ trong mắt, cố gắng muốn nhìn rõ dáng vẻ của Thẩm Du, tay của cô ra sức nắm chặt cánh tay của Thẩm Du, muốn dùng cách này để nói cho Thẩm Du biết, tất cả lời nói của cậu ấy đều là nói dối, muốn anh nhanh chóng thu hồi những lời đó lại.Từ việc Thịnh...

Quên Phải Yêu Anh Chương 17: Quên Nhau Trong Chốn Giang Hồ

 Quên Phải Yêu AnhChương 17: Quên Nhau Trong Chốn Giang HồThẩm Kiều cố gắng kìm nén nước mắt, ép buộc bản thân bình tĩnh, mặc dù lồng ngực đang không ngừng phập phồng, cô vẫn cố gắng dùng giọng nói không gợn sóng, chậm rãi nói: "Anh làm như thế này, có nghĩ tới Thịnh Hạ hay không?"Dương Kiền hừ mũi: "Những chuyện này không phải là vấn đề em cần lo lắng."Thẩm Kiều cắn răng, độc ác nói: "Nhưng vì Giản Dư Mặc, nên tôi phải suy nghĩ."Dương Kiền cúi xuống hôn vào cần cổ của cô, từ cần cổ chậm rãi di chuyển lên trên, khẽ hôn vào lỗ tai xinh xắn...

Quên Phải Yêu Anh Chương 16: Sao Phải Dây Dưa Không Rõ

 Quên Phải Yêu AnhChương 16: Sao Phải Dây Dưa Không Rõ"Em gái Thịnh Hạ, em xem, em và lão Dương ở bên nhau hơn nửa năm, hôn môi chắc xấp xỉ một nghìn lần rồi, nhưng là bạn tốt nhất của cậu ấy, tôi đây là người chân thành ủng hộ hai người, cũng chưa từng nhìn thấy một lần, cái này giống với chuyện muốn kết hôn mà không biết tân nương là ai, em có cảm thấy chuyện như vậy, không đúng tý nào không?"Thịnh Hạ vốn đã cảm thấy thẹn thùng, nghe thấy lời nói "trên cả tuyệt vời" của Trương Khải, lại càng không biết nên trả lời ra sao.Dương Kiền đẩy Trương...

Quên Phải Yêu Anh Chương 9: Cho Tôi Một Điếu Thuốc [1]

 Quên Phải Yêu AnhChương 9: Cho Tôi Một Điếu Thuốc [1]Mặc dù trên chân có thương tích, nhưng Thẩm Kiều vẫn kiên cường mang cái chân khập khiễng đến đơn vị báo danh, hơn nữa ngày hôm sau còn ngồi xe buýt với mọi người, sau hai giờ lắc lư điên đảo thì đến làng du lịch Kinh Giao, bắt đầu một tháng huấn luyện khép kín.Cái được gọi là khép kín, nói chung chính là không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài, khi tham gia huấn luyện thì phải nộp hết điện thoại di động lên. Có lẽ trong đó có liên quan đến thông tin bí mật, mặc dù Thẩm Kiều không tình...

Quên Phải Yêu Anh Chương 8: Thà Chết Chứ Không Chịu Khuất Phục

 Quên Phải Yêu AnhChương 8: Thà Chết Chứ Không Chịu Khuất PhụcThẩm Kiều cất điện thoại đi, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, giọng nói hơi khàn: "Hôm nay cám ơn anh, làm anh chậm trễ bao nhiêu lâu, Thẩm Du sẽ đến ngay bây giờ, anh cứ về trước đi."Dương Kiền trầm ngâm nói: "Chờ cậu ta đến thì tôi sẽ đi.""Vậy cũng được." Thẩm Kiều cúi đầu nghịch điện thoại di động. xung quanh mu bàn chân mềm mại bị bầm tím, vấn đề không lớn, lúc này cũng không quá đau đớn, nhưng mà bác sĩ dặn dò tốt nhất là nên nghỉ ngơi không nên đi lại, nhưng trong nháy mắt...

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI Q.1 - Chương 16: Lăng Không, ta đưa ngươi lên giường đi nghỉ ngơi Bộ dáng say rượi của Tiêu Trúc, thần trí đã bay ra thật xa, đầu trọc tựa trên vai của nàng, lẩm bẩm nói lời say. "Hì hì, võ công của ngươi cao như vậy, nếu ngươi giúp ta, nhiệm vụ mà sư phụ nhắn nhủ, nhất định rất nhanh sẽ có thể hoàn thành." Nàng theo thói quen đem rượi lên môi, sau khi uống mấy ngụm lớn, môi đỏ mọng ướt át kiều diễm tới tới bên lỗ tai hắn, hơi thở thơm như hoa lan, "Tiêu Trúc, ta giống như ngươi, hơi say rồi, thậm chí quên đi đương...

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI Q.1 - Chương 15: Ăn thịt uống rượu, không cố kỵ gì Một vò không đủ, lại muốn một vò, còn chưa đủ, gọi liên tiếp tên tiểu nhị kia. Nàng chỉ nhớ tâm tình rất tốt, cùng Tiêu Trúc nói năng lộn xộn, sau đó hai người giống như đứa bé, cười không ngừng. Đã lâu không có tâm tình tự tại buông lỏng được như này. Tuân theo sư mệnh, một mình xông vào giang hồ, kẻ địch của nàng nhiều, bằng hữu ít, một người cô đơn, vào nam ra bắc, cuộc sống trôi qua bừa bãi, cô độc. Tiêu Trúc cứu nàng. Còn không ngại phiền toái, hao phí công lực,...

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI Q.1 - Chương 14: Bạn rượu là một hòa thượng "Rượu thịt xuyên tràng qua, Phật tổ trong lòng lưu. . ." Hắn cãi lại, nhấn rõ từng chữ, dù sao cũng bị phát hiện, định ăn vài hớp, ưm, thơm quá nha, "Lúc ở trong núi, các sư phụ quản rất chặt, muốn ăn ngon, phải kiếm cớ đi ra ngoài....'' Mộ Lăng Không im lặng. Môi mấp máy. Thật lâu không nói nên lời. "Ách ngươi có thể ăn, vậy thì ăn đi." Đổi lại bàn, nàng gắp thức ăn lần nữa, lần này không có rau cải đậu hũ ...tất cả đều là gà quay, vịt nướng, thịt bò kho tương, khiến mặt...

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI Q.1 - Chương 13: Chặn lại cái miệng nhỏ nhắn lảm nhảm của hắn Những điều này làm nổi bật lên tính cách đáng quý của hắn. Nghĩ đến đây, ánh mắt của nàng không tự chủ được nhu hòa mấy phần, "Thương thế của ta đã tốt lắm rồi, mấy ngày nay thật sự làm phiền toái tâm tư của ngươi, về sau không cần nữa, ta tự mình có thể." Môi hắn hiện lên ý cười, "Không cần khách khí như vậy nha, một cái nhấc tay thôi mà. Đúng rồi, Lăng Không, kế tiếp ngươi có tính toán gì ?" "Không phải ngươi có chuyện muốn đi Đại Đô sao? Ta đưa ngươi...

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI Q.1 - Chương 12: Thay da đổi thịt Mấy ngày chung đụng, nàng đã sớm thăm dò được tính tình của Tiêu Trúc, vừa ôn hòa, lại thiện lương, là một đứa bé ngoan hiếm có. Ặc, trừ vẻ thích giả trang đại nhân, bắt bẻ không ra được tật xấu khác. Ở trong núi lâu ngày, còn chưa học được gian trá, thái độ làm người, cùng với người lão luyện vào giang hồ đã lâu hoàn toàn có một sự khác biệt rõ rệt. Cái này cùng võ công cao thấp không có quan hệ. Tiêu Trúc thuần phác, làm Lăng Không cảm thấy an toàn. Bất tri bất giác, cũng buông...

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI

PHU QUÂN TRẮNG MỊN LÀ CON SÓI Q.1 - Chương 11: Tắm rửa sạch sẽ liền thay đổi thành tuyệt sắc đại mỹ nhân Chỉ là, hắn chưa có thói quen với sự thật là nàng tắm rửa sạch sẽ liền thay đổi thành tuyệt sắc đại mỹ nhân, đôi mắt to tò mò xoay tròn không ngừng, cso bộ dáng muốn nói mà không dám hỏi. "VÕ công của ngươi!" Bốc lên một miếng bánh màn thầu, cũng không vội vã đưa vào miệng, Lăng Không ngắm nhìn Tiêu Trúc, "tiểu hòa thượng..." "Tiêu Trúc." Hắn nhỏ giọng phản bác, giống như có dáng vẻ để bụng. "Được rồi...Tiêu Trúc, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?...