-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

ĐẠI THIẾU GIA Ế VỢ Chương 23: Đêm đầu

ĐẠI THIẾU GIA Ế VỢ
Chương 23: Đêm đầu



Tắm sạch mùi gấu chó trên người, thoải mái đánh một giấc ngủ trưa ấm áp, buổi tối lại thưởng thức một bàn tiệc lớn như mọi ngày.
Hân Duyệt suy nghĩ: Vẫn là đi theo Tề Vân Đình tốt nhất, có ăn có uống, qua ngày cũng thoải mái hơn.
Tề Vân Đình đốt hai ngọn nến đỏ cực lớn, xoay người nhìn thấy cô nương nào đó đang chảy nước miếng ngây người.
Từ trong ngực lấy ra một đôi nhẫn hổ phách, đến ngồi cạnh nàng, lẳng lặng cầm bàn tay trắng nõn, đem một chiếc nhẫn lồng vào ngón vô danh của nàng.
"Hình như, ta cảm giác đeo ở ngón giữa có vẻ đẹp hơn."
"Đừng nói bậy, nàng là phụ nữ có chồng, sao có thể đeo nhẫn bừa bãi được."
Hân Duyệt không muốn cãi với hắn, đành phải lấy một chiếc khác, bắt chước đeo vào cho hắn.
Tề Vân Đình nhìn sâu vào mắt nàng, trên mặt mỉm cười ấm áp, "Từ nay về sau, chúng ta một lòng một ý, mãi không xa rời."
"Ta chỉ nói ở chung với chàng, không tính bán cả cuộc đời cho chàng, đừng có hiểu lầm."
Tề Vân Đình nhướng mày: "Nàng có thể đừng nói những lời thiếu may mắn vậy không."
Nhìn thấy vẻ nghiêm túc của hắn, Hân Duyệt làm bộ nói: "Được rồi, ta đổi ý."
Hắn cả kinh, ánh mắt hoảng loạn, lại phát hiện khóe miệng nàng khẽ cong, nháy mắt hiểu được: "Được lắm, lại dám trêu chọc ta, hôm nay không đem gạo nấu thành cơm, ta không phải là nam nhân."
Buông rèm......
Trên giường......
Tiếng cười giòn tan của Hân Duyệt biến mất trong miệng hắn, đôi môi xinh đẹp đỏ mọng giờ đây hoàn toàn bị hắn chiếm cứ. Đôi môi cuồng dã rong đuổi, như đang trừng phạt nàng, dùng sức hút cái lưỡi nhỏ nhắn, đoạt lấy thần trí của nàng, đầu lưỡi dọc theo môi cánh hoa hôn dần xuống, khiến nàng run rẩy......
Cần cổ tuyết trắng, chỗ này từng có vài dấu hôn chói mắt, nhưng giờ đã nhạt hơn nhiều. Lúc này đây, a a...... Hắn hít sâu một hơi, tại chỗ cũ lưu lại ấn kí như vậy. Nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể mềm mại không xương, như có như không hôn lên da thịt phấn nộn.
"Xoạt" một tiếng, xé mở áo mỏng quần lụa, phong cảnh mê người trước ngực làm hắn không thở nổi, đáy mắt dấy lên một ngọn lửa, như ánh lửa ban đêm, ngày càng bùng cháy dữ dội.
--- ------ --------
chương này ngắn thiệt, có thể bạn chia chương sai, cũng có thể do tác giả cắt bỏ, tóm lại nếu có gì bạn sẽ điều chỉnh sau.
chúc mọi người đọc vui