ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 3: Mẹ kiếp, cô khiến cho tôi mất khống chế (hạ)
"Cô là của tôi" Cậu lạnh lùng nói. Diễn๖ۣۜđàn๖ۣۜlê๖ۣۜquý๖ۣۜđôn
"A Trí, con đã đến rồi, đi thôi, ta dẫn con đến gặp con gái của Mạnh tổng. Đúng rồi con gái Mạnh tổng tên là Mạnh Tuệ Nhàn, lát nữa con phải chủ động mời con bé khiêu vũ."
"Lâm Trí gần như mất hồn, đi theo sau lưng cha cậu."
Sau khi giới thiệu đơn giản, hai người xem như đã biết nhau. Thật ra thì Mạnh Tuệ Nhàn cũng không tệ, các phương diện đều rất ưu tú, cha cậu cũng đã điều tra qua, mới dám giới thiệu cho Lâm Trí biết.
Lâm Trí cùng Mạnh tiểu thư đều không nói chuyện, cậu chỉ im lặng suy nghĩ, Mạnh Tuệ Nhàn còn cố ý tìm chút đề tài mà nói, có lẽ cô cũng rất vừa lòng đối với Lâm Trí!
Âm nhạc vang lên lần nữa, sau khi hết thời gian nghỉ ngơi, điệu nhảy thứ hai sắp bắt đầu, Lâm Trí ngẩng đầu nhìn về phía Quan Vũ Hạm cách đó không xa, chân cậu cũng không sai khiến mà đi về phía cô.
"Xin chào, nhảy một điệu được không?" Tình huống thế này là sao, Lâm Trí phải nên mời Mạnh Tuệ Nhàn khiêu vũ mới đúng!
"Xin lỗi, tôi không ----" Quan Vũ Hạm còn chưa nói xong đã bị một bàn tay to lớn nắm lấy, kéo vào sàn nhảy, ép buộc khiêu vũ.
"Này cậu, hình như cậu đã hiểu lầm, tôi không muốn nhảy."
"Yên lặng, khiêu vũ đi." Lâm Trí ở trong lòng vui thầm, hình như cô không có nhận ra cậu.
"Hôm nay thật là ngày xui xẻo, lúc nào cũng đụng phải người lập dị." Vũ Hạm bĩu môi nói. Diễn♦đàn♣lê♠quý♥đôn
"Vị tiểu thư này, tôi không cho là vậy, hôm nay đối với tôi mà nói thì rất có ý nghĩa."
"Này cậu, xin hỏi chúng ta có quen biết không? Ở đây nhiều người đẹp như vậy, tại sao cậu lại cố tình muốn nhảy với tôi?" Quan Vũ Hạm nhìn chằm chằm vào mắt Lâm Trí. Hoàn toàn không có vẻ yếu thế.
"Tôi là thấy tội nghiệp cô không tìm được bạn nhảy, mới miễn cưỡng giúp đỡ." Lâm Trí cố ý nói lẫy.
Hiện tại Quan Vũ Hạm rất tức giận, bởi vì đang khiêu vũ, bên cạnh đều là người quen, nên cô đành nhịn. Hơn hết Quan Vũ Hạm cũng không phải là người dễ chọc, cô cố ý đạp lên chân Lâm Trí, một cái, hai cái, ba cái. . . . . .
Lâm Trí bị đạp lên chân, ngược lại không có tức giận, cậu vụng trộm nhìn người trước mắt, tim đập càng nhanh, cổ họng có chút khô khốc, bộ phận nào đó còn đang kích động hành hạ cậu. Khiến cậu dùng lực nắm chặt tay Vũ Hạm. TiểuღMèoღHoangღ
"Cậu -- nắm tôi đau" Vũ Hạm ngẩng đầu cau mày nói.
"Tôi không nhảy nữa" Vũ Hạm quay đầu chuẩn bị đi.
"Cô lại muốn đi" Lâm Trí không có buông tay, dùng sức lôi kéo người đẹp vào ngực. Quan Vũ Hạm còn chưa kịp phản ứng, người đã ở trong lòng Lâm Trí, cô không thể tiếp tục nhịn nữa, cô muốn nổi điên.
"Cậu --" Quan Vũ Hạm còn chưa kịp nói chuyện, liền bị người đàn ông này mạnh mẽ hôn lên môi. Lâm Trí cũng không hiểu nổi tại sao mình lại mất khống chế như vậy, giống như không có cách nào khống chế thân thể.
"Ôi trời, bọn họ đang hôn" trong sàn nhảy có người bàn tán. Đúng lúc này ở trong một góc có người đang cười: "Thằng nhóc chết tiệt, cuối cùng đã thông suốt" không cần phải nói người này chính là Lâm tổng.
Quan Vũ Hạm giơ tay lên dùng hết sức lực"Ba --" một cái tát đánh vào mặt Lâm Trí, Lâm Trí không có bất kỳ phản ứng nào.
"Ai -- ui" người kêu lên chính là Lâm tổng. Ông dĩ nhiên là đau lòng cho con trai, nhưng hết cách rồi, ai kêu A Trí cưỡng hôn người ta. Thật ra thì tối nay ông luôn ở một bên để ý cậu.
Quan Vũ Hạm đỏ bừng cả mặt, chạy ra ngoài, vừa lúc lại gặp Hàn Vinh Hi vừa đi vào cửa.
"Vũ Hạm cô làm gì thế?" Hàn Vinh Hi hoàn toàn không biết chuyện gì hỏi. Diễn๖ۣۜđàn๖ۣۜlê๖ۣۜquý๖ۣۜđôn
Quan Vũ Hạm đứng lại, "Vinh Hi đưa tôi về nhà đi."
"Được"
Hai người rời đi, Lâm Trí nhìn bọn họ đi ra ngoài, thái độ càng ngày càng kinh khủng. Không có một người nào dám đến gần cậu, bởi vì ánh mắt kinh khủng của cậu có thể giết chết người. Mà đàn ông nhà họ Lâm đều nổi danh xấu tính.
Chương 3: Mẹ kiếp, cô khiến cho tôi mất khống chế (hạ)
"Cô là của tôi" Cậu lạnh lùng nói. Diễn๖ۣۜđàn๖ۣۜlê๖ۣۜquý๖ۣۜđôn
"A Trí, con đã đến rồi, đi thôi, ta dẫn con đến gặp con gái của Mạnh tổng. Đúng rồi con gái Mạnh tổng tên là Mạnh Tuệ Nhàn, lát nữa con phải chủ động mời con bé khiêu vũ."
"Lâm Trí gần như mất hồn, đi theo sau lưng cha cậu."
Sau khi giới thiệu đơn giản, hai người xem như đã biết nhau. Thật ra thì Mạnh Tuệ Nhàn cũng không tệ, các phương diện đều rất ưu tú, cha cậu cũng đã điều tra qua, mới dám giới thiệu cho Lâm Trí biết.
Lâm Trí cùng Mạnh tiểu thư đều không nói chuyện, cậu chỉ im lặng suy nghĩ, Mạnh Tuệ Nhàn còn cố ý tìm chút đề tài mà nói, có lẽ cô cũng rất vừa lòng đối với Lâm Trí!
Âm nhạc vang lên lần nữa, sau khi hết thời gian nghỉ ngơi, điệu nhảy thứ hai sắp bắt đầu, Lâm Trí ngẩng đầu nhìn về phía Quan Vũ Hạm cách đó không xa, chân cậu cũng không sai khiến mà đi về phía cô.
"Xin chào, nhảy một điệu được không?" Tình huống thế này là sao, Lâm Trí phải nên mời Mạnh Tuệ Nhàn khiêu vũ mới đúng!
"Xin lỗi, tôi không ----" Quan Vũ Hạm còn chưa nói xong đã bị một bàn tay to lớn nắm lấy, kéo vào sàn nhảy, ép buộc khiêu vũ.
"Này cậu, hình như cậu đã hiểu lầm, tôi không muốn nhảy."
"Yên lặng, khiêu vũ đi." Lâm Trí ở trong lòng vui thầm, hình như cô không có nhận ra cậu.
"Hôm nay thật là ngày xui xẻo, lúc nào cũng đụng phải người lập dị." Vũ Hạm bĩu môi nói. Diễn♦đàn♣lê♠quý♥đôn
"Vị tiểu thư này, tôi không cho là vậy, hôm nay đối với tôi mà nói thì rất có ý nghĩa."
"Này cậu, xin hỏi chúng ta có quen biết không? Ở đây nhiều người đẹp như vậy, tại sao cậu lại cố tình muốn nhảy với tôi?" Quan Vũ Hạm nhìn chằm chằm vào mắt Lâm Trí. Hoàn toàn không có vẻ yếu thế.
"Tôi là thấy tội nghiệp cô không tìm được bạn nhảy, mới miễn cưỡng giúp đỡ." Lâm Trí cố ý nói lẫy.
Hiện tại Quan Vũ Hạm rất tức giận, bởi vì đang khiêu vũ, bên cạnh đều là người quen, nên cô đành nhịn. Hơn hết Quan Vũ Hạm cũng không phải là người dễ chọc, cô cố ý đạp lên chân Lâm Trí, một cái, hai cái, ba cái. . . . . .
Lâm Trí bị đạp lên chân, ngược lại không có tức giận, cậu vụng trộm nhìn người trước mắt, tim đập càng nhanh, cổ họng có chút khô khốc, bộ phận nào đó còn đang kích động hành hạ cậu. Khiến cậu dùng lực nắm chặt tay Vũ Hạm. TiểuღMèoღHoangღ
"Cậu -- nắm tôi đau" Vũ Hạm ngẩng đầu cau mày nói.
"Tôi không nhảy nữa" Vũ Hạm quay đầu chuẩn bị đi.
"Cô lại muốn đi" Lâm Trí không có buông tay, dùng sức lôi kéo người đẹp vào ngực. Quan Vũ Hạm còn chưa kịp phản ứng, người đã ở trong lòng Lâm Trí, cô không thể tiếp tục nhịn nữa, cô muốn nổi điên.
"Cậu --" Quan Vũ Hạm còn chưa kịp nói chuyện, liền bị người đàn ông này mạnh mẽ hôn lên môi. Lâm Trí cũng không hiểu nổi tại sao mình lại mất khống chế như vậy, giống như không có cách nào khống chế thân thể.
"Ôi trời, bọn họ đang hôn" trong sàn nhảy có người bàn tán. Đúng lúc này ở trong một góc có người đang cười: "Thằng nhóc chết tiệt, cuối cùng đã thông suốt" không cần phải nói người này chính là Lâm tổng.
Quan Vũ Hạm giơ tay lên dùng hết sức lực"Ba --" một cái tát đánh vào mặt Lâm Trí, Lâm Trí không có bất kỳ phản ứng nào.
"Ai -- ui" người kêu lên chính là Lâm tổng. Ông dĩ nhiên là đau lòng cho con trai, nhưng hết cách rồi, ai kêu A Trí cưỡng hôn người ta. Thật ra thì tối nay ông luôn ở một bên để ý cậu.
Quan Vũ Hạm đỏ bừng cả mặt, chạy ra ngoài, vừa lúc lại gặp Hàn Vinh Hi vừa đi vào cửa.
"Vũ Hạm cô làm gì thế?" Hàn Vinh Hi hoàn toàn không biết chuyện gì hỏi. Diễn๖ۣۜđàn๖ۣۜlê๖ۣۜquý๖ۣۜđôn
Quan Vũ Hạm đứng lại, "Vinh Hi đưa tôi về nhà đi."
"Được"
Hai người rời đi, Lâm Trí nhìn bọn họ đi ra ngoài, thái độ càng ngày càng kinh khủng. Không có một người nào dám đến gần cậu, bởi vì ánh mắt kinh khủng của cậu có thể giết chết người. Mà đàn ông nhà họ Lâm đều nổi danh xấu tính.