-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

EM CỨ CHẠY ĐI ! CHẠY MỆT THÌ VỀ BÊN ANH Chương 5

Chap 5: Hại người hại mình

_Lưu Hoàng Phong: 17t, hiện là bạn thân của hắn. Tên này cũng hơi hơi “mát”. Nhưng mà sát gái thì….no1! Handsome lắm àh, không bằng hắn với Minh thôi.

+Tính cách: Rất vui tính, dễ thương, hay cười và cũng quậy khủng khiếp.

+Gia thế: là cậu ấm của tập đoàn Yuku, rất nỗi tiếng trong giới kinh doanh bất động sản (nhà đất đấy)

Nó đang nhấm nháp cái bánh của mình thì cô ã Nhất Vy bước đến cạnh nó, cô ã ngồi xuống cái ghế trước mặt nó rồi ngồi xuống. Nó khựng lại, không ăn nữa tuy là cái bụng của nó vẫn đang biểu tình. Nó nhìn Vy rồi một cách nhẹ nhàng, nó hỏi cô ã.

_Bạn cần gì?_Nó hỏi ngây thơ như thế đấy, nó thì rất đơn giản chẳng cần nghĩ nhiều. Vy nhếch mép cười một cách khinh khĩnh.

_Cô là gì của anh chàng lúc sáng?_Vy dúi người về phía trước và chống hai tay lên chiếc bàn nhõ, nói một cách lạnh lùng và nhìn thẳng vào mặt nó. Nó cúi mặt xuống từ nãy đến giờ, thấy cô ã nói thế thì nó ngước mắt lên. 2 con mắt chạm nhau, Vy giật mình và nhìn sang hướng khác. Trong đôi mắt đen óng ấy có một sức mạnh nào đó, khiến ọi người khi nhìn vào đôi mắt ấy thì sẽ cảm thấy rùng mình và sợ sệt. Nó nhìn lên trên trần nhà rồi suy nghĩ gì đó một lúc.

_Ah! Ra bạn là cô gái lúc sang đụng phãi Thiên Minh sao?_Nó nhớ ra việc lúc sáng và ngước đôi mắt to tròn của mình nhìn thẳng vào mặt Vy một cách ngây thơ, làm cho cô ã rợn cả da gà.

_ “Hừm, con nhóc này. Mày được lắm còn bày đặt giả ngây giả ngô trước mặt tao nữa à! Được thôi, tao sẽ làm ày bị bẻ mặt trước đám đông dân chúng”_Đó là suy nghĩ của Vy, cô ã lại nhếch mép cười lần nữa rồi nói._Ừ, là tôi đó. Thì sao nào, đừng lẫn tránh. Nói! Cô là gì của anh Thiên Minh hã?_Vy bắt đầu dỡ cái thói ăn hiếp người khác của mình ra và đập bàn cái rầm, gây sự chú ý của mọi người.

_Àh, nhưng….cô đâu là gì của Minh, sao lại hỏi tôi như thế?_Nó hơi rụt rè và sợ sệt. Nó không muốn làm ầm việc này lên.

_Hừm. Thế cô không biết tôi là ai àh? Tôi nói cho cô nghe nhá. Nhất Vy này là “bạn gái” của anh Thiên Minh đó! Nghe thấy không hã?_Vy liếc nhìn mọi người rồi nói lớn lên, nó nghe thấy việc này thì hơi sock một chút, vì hồi sáng cậu còn tỏ ra không quan tâm tới cô ã này mà, làm sao có thể là “một cặp” được cơ chứ?_Vì thế tôi yêu cầu cô hãy tránh xa anh ấy ra, đừng thấy trai đẹp mà đi tán nhá! Đúng là loại hồ ly tinh._Vy chữi xối xả vào mặt nó làm cho nó cảm thấy mình bị ức chế quá, cô ta có là gì của cậu đâu? Sao lại có quyền nói như thế chứ? Còn Vy thì bây giờ đang cười thầm trong bụng, chắc chắn sau này mọi người sẽ xem thường nó à coi. Hắn đứng ở một góc nào đó chứng kiến mọi việc và nhếch mép cười.

_Không ngờ trên đời này lại có người như thế. Haha Nói dối mà không hề chớp mắt lấy một lần, còn làm ra vẻ ta đây tự cao tự đại _Hắn nhìn Vy và chữi một cách khinh bĩ, chắc mọi người thắc mắc vì sao hắn không ra ngăn cản. Rất đơn giản, vì hắn đang có kịch hay để xem. Việc gì phải cắt giửa chừng cơ chứ, vã lại hắn cũng đâu biết nó là ai? Tại sao phải giúp?

xong thì đánh quân bài “chuồn” rồi phóng nhanh khỏi tầm mắt của cậu. Cậu nghênh ngang đẩy cửa bước vào còn nó thì bẽn lẽn theo sau.

Thấy có người vào lớp bà cô giáo liền quay lại nhìn và bã như bị đóng băng khi nhìn thấy cậu. Lũ con gái “ồ” lên một tiếng rõ to, còn tụi con trai trong lớp thì nằm lăn la liệt trên sàn.

_2 là học sinh mới chuyển đến àh?_Bà cô bừng tỉnh và hỏi chúng nó.

_Chứ cô nghĩ tụi em là ai ạh?_Cậu cau có nhìn bà cô mà làm mấy em phía dưới muốn xĩu. Chẳng là cậu thấy bực mình và hết kiềm chế được rồi, cái trường này như là bị điên không bằng, nhiều chuyện mà còn rắc rối nữa.

_Ờ…ờ, 2 em giới thiệu với lớp đi._BÀ cô hơi run run khi nhìn thấy nét mặt của cậu.

_Tôi tên Triệu Thiên Minh, là học sinh mới chuyển đến. Mong mọi người giúp đỡ._Cậu quay xuống dưới lớp và nói, trên môi còn nở một nụ cười “méo xẹo”. Nhưng mà nụ cười ấy sát thương cao lắm à.

_Còn tôi tên là Triệu Á Quy, rất mong mọi người giúp đỡ._Nó cũng quay xuống và giới thiệu mình nhưng có phần rụt rè. Rồi nó cũng mĩm cười làm lũ con trai chết mê chết mệt.

_Àh, bây giờ 2 em chọn chỗ đi._Bà cô nói mà mắt thì cũng đang dõi theo cậu mà nào có để ý đến nó đâu?

Cậu thì chẳng nói chẳng rằng bước thẳng xuống cái bàn cuối, có 1 cậu tóc đen hơi bạc bạc và ngự trên cái chỗ ngồi ngay canh cậu đó. Còn nó thì đành lầm lũi bước theo và ngồi cạnh cái cậu có mái tóc màu đen đen, trên gương mặt toát lên một cái gì đó rất lạnh lùng….

_Chào cậu, tôi có thể ngồi chỗ này được không?_Nó hỏi cái cậu con trai đó và đưa đôi mắt ngây thơ của mình ra nhìn hắn.. Hắn thì chẳng bảo sao mà chỉ ngước mặt lên nhìn nó từ đầu đến cuối rồi xịch qua 1 bên chừa chổ cho nó.

Nó ngồi xuống chỗ đó và có cảm giác là mình đang bị người ta phóng điện, nó quay sang nhìn hắn và thấy hắn đang chăm chú nhìn vào cái màn hình di động. Mà nhìn kĩ thì trông hắn cũng handsome chứ bộ. Nó nghĩ rồi lôi sách vở ra mà học bài…

Chap 5: Hại người hại mình

_Lưu Hoàng Phong: 17t, hiện là bạn thân của hắn. Tên này cũng hơi hơi “mát”. Nhưng mà sát gái thì….no1! Handsome lắm àh, không bằng hắn với Minh thôi.

+Tính cách: Rất vui tính, dễ thương, hay cười và cũng quậy khủng khiếp.

+Gia thế: là cậu ấm của tập đoàn Yuku, rất nỗi tiếng trong giới kinh doanh bất động sản (nhà đất đấy)

Nó đang nhấm nháp cái bánh của mình thì cô ã Nhất Vy bước đến cạnh nó, cô ã ngồi xuống cái ghế trước mặt nó rồi ngồi xuống. Nó khựng lại, không ăn nữa tuy là cái bụng của nó vẫn đang biểu tình. Nó nhìn Vy rồi một cách nhẹ nhàng, nó hỏi cô ã.

_Bạn cần gì?_Nó hỏi ngây thơ như thế đấy, nó thì rất đơn giản chẳng cần nghĩ nhiều. Vy nhếch mép cười một cách khinh khĩnh.

_Cô là gì của anh chàng lúc sáng?_Vy dúi người về phía trước và chống hai tay lên chiếc bàn nhõ, nói một cách lạnh lùng và nhìn thẳng vào mặt nó. Nó cúi mặt xuống từ nãy đến giờ, thấy cô ã nói thế thì nó ngước mắt lên. 2 con mắt chạm nhau, Vy giật mình và nhìn sang hướng khác. Trong đôi mắt đen óng ấy có một sức mạnh nào đó, khiến ọi người khi nhìn vào đôi mắt ấy thì sẽ cảm thấy rùng mình và sợ sệt. Nó nhìn lên trên trần nhà rồi suy nghĩ gì đó một lúc.

_Ah! Ra bạn là cô gái lúc sang đụng phãi Thiên Minh sao?_Nó nhớ ra việc lúc sáng và ngước đôi mắt to tròn của mình nhìn thẳng vào mặt Vy một cách ngây thơ, làm cho cô ã rợn cả da gà.

_ “Hừm, con nhóc này. Mày được lắm còn bày đặt giả ngây giả ngô trước mặt tao nữa à! Được thôi, tao sẽ làm ày bị bẻ mặt trước đám đông dân chúng”_Đó là suy nghĩ của Vy, cô ã lại nhếch mép cười lần nữa rồi nói._Ừ, là tôi đó. Thì sao nào, đừng lẫn tránh. Nói! Cô là gì của anh Thiên Minh hã?_Vy bắt đầu dỡ cái thói ăn hiếp người khác của mình ra và đập bàn cái rầm, gây sự chú ý của mọi người.

_Àh, nhưng….cô đâu là gì của Minh, sao lại hỏi tôi như thế?_Nó hơi rụt rè và sợ sệt. Nó không muốn làm ầm việc này lên.

_Hừm. Thế cô không biết tôi là ai àh? Tôi nói cho cô nghe nhá. Nhất Vy này là “bạn gái” của anh Thiên Minh đó! Nghe thấy không hã?_Vy liếc nhìn mọi người rồi nói lớn lên, nó nghe thấy việc này thì hơi sock một chút, vì hồi sáng cậu còn tỏ ra không quan tâm tới cô ã này mà, làm sao có thể là “một cặp” được cơ chứ?_Vì thế tôi yêu cầu cô hãy tránh xa anh ấy ra, đừng thấy trai đẹp mà đi tán nhá! Đúng là loại hồ ly tinh._Vy chữi xối xả vào mặt nó làm cho nó cảm thấy mình bị ức chế quá, cô ta có là gì của cậu đâu? Sao lại có quyền nói như thế chứ? Còn Vy thì bây giờ đang cười thầm trong bụng, chắc chắn sau này mọi người sẽ xem thường nó à coi. Hắn đứng ở một góc nào đó chứng kiến mọi việc và nhếch mép cười.

_Không ngờ trên đời này lại có người như thế. Haha Nói dối mà không hề chớp mắt lấy một lần, còn làm ra vẻ ta đây tự cao tự đại _Hắn nhìn Vy và chữi một cách khinh bĩ, chắc mọi người thắc mắc vì sao hắn không ra ngăn cản. Rất đơn giản, vì hắn đang có kịch hay để xem. Việc gì phải cắt giửa chừng cơ chứ, vã lại hắn cũng đâu biết nó là ai? Tại sao phải giúp?

_Hã? Nhưng mà…._Nó đang ấp úng khó xữ, no biết là bây giờ mọi người đang nghĩ xấu về nó. Cho dù nó có biện minh thì cũng vậy thôi, làm gì có ai tin cơ chứ?

_Này, cái con nhõ kia! Cô là ai mà dám ăn nói lung tung thế kia hã?_Cậu từ đâu chui ra và chĩ tay thẳng vào mặt Nhất Vy và chữi, gì chứ đứa nào mà dám ăn hiếp chị gái của cậu là cậu sẽ xử cho ra trò, vã lại còn dám tự xưng là bạn gái của cậu nữa chứ. (Tội này đáng chết, Amen cầu chúa phù hộ cho con nhõ Nhất Vy)

_Ơ…._Con nhõ Vy đó bây giờ thì cứng họng, chẳng dám ho he gì nữa. mặt cô ã tái dần và đổ mồ hôi la liệt. Nó thấy cậu thì như bắt được vàng mà đứng dậy và chạy ra nấp sau lưng cậu cứ như là một con cún vậy. Cậu nhìn nó và cười hiền.

_”May quá, chị vẫn chưa bị sao cả. Lỗi chị tại em….Mãi ngủ mà không quan tâm đến chị.”_Câu mĩm cười và thấy lòng mình nhẹ hẵn, tuy là hay bắt nạt nó nhưng mà cậu vẫn rất thương chị gái của mình. (Thằng này được nè :D)

_Này, cô nói cái gì đi chứ! Cô là ai? Tôi thậm chí còn không quen không biết cô nữa, làm sao mà có thễ làm bạn trai cô được hã? Nói xem nào, họ tên tôi là gì nào?_Cậu lại phang một lèo vào mặt cô ã, cô ã run run, mọi người xung quanh thì im phăng phắc chẳng dám nói gì, thậm chí thở cũng chĩ dám thở nhẹ.

_Àh….anh tên là…. Thiên Minh._Vy run run chẳng dám ngước mặt lên và nói một cách nhỏ nhẹ. (Tính dùng mĩ nhân kế àh, quên đi nhé con gái. Thằng này nó chẳng nể con nào ngoài “con chị” của nó và mama của nó đâu”.

_Họ tôi là gì? Nói! Cô thậm chí còn không biết họ tên tôi là gì mà bày đặt dám nói là bạn trai của cô hã? Cái gì mà đừng thấy trai đẹp mà tán nhá, rồi còn đúng là đồ hồ ly tinh. Mấy cái đó cô tự ch-ửi mình đó à? Hừ, đúng là loại con gái không biết xấu hổ mà._Cậu phang 1 lèo nữa vào mặt Vy và bây giờ, những tiếng xì xào nổi lên. Còn có người lấy dt ra quay, chụp hình nữa. Đậy là tin sốt dẻo mà, ai đời “Hotgirl” của trường Tanky lại đi nói dối và còn tự cao tự đại nữa chứ. ( Ngu rang mà chịu nghen con, tính làm con bé của ta bẽ mặt àh? Con tự làm tự chịu nha! )

_Thôi đi Minh, cô ta….chắc cũng là thích cậu mà thôi. Như thế đủ rồi, mình đi đi._Nó lay nhẹ tay Minh và nói giúp cho con nhõ Vy. Mấy người kia lại nhiều chuyện chụp hình nó với Minh lúc này. Minh lúc đầu cũng không chịu nhưng mà nó năn nĩ dữ quá nên đành tha cho con nhỏ này. Nhưng mà trước khi đi cậu vẫn để lại một lời đe dọa mà có lẻ là cô ã sẽ nhớ đến già.

_Nhớ đó. Lần sau mà cô còn dám động vào Á Quy nữa thì cô không xong với tôi đâu!Và nhớ, đừng thấy “trai đẹp” mà tán nhá con!_Rồi cậu kéo tay nó và lôi về lớp. Mọi người cũng dần tản ra để lại Nhất Vy đang ấm ức (Ấm ức cái con khĩ, ngu rang chịu àh nghen. Đừng lôi ta vào) Cô ã đứng dậy và bước ra khỏi cỗng trường. Còn hắn thì sau khi chứng khiến hết mọi việc thì hơi ngạc nhiên. Hắn tò mò không biết nó là gì của Ming mà tại sao Minh lại quan tâm nó đến thế? Chẳng lẽ là Minh có bạn gái mà không nói cho hắn biết à? Dù gì thì hắn và Minh cũng là bạn thân của nhau mà!